Pháp Môn Tâm Linh Trong Trái Tim Tôi (Pháp Môn Tâm Linh – 心灵法门) Ở thời đại ngày nay, có một vị Đại sư đáng kính như vậy, từ bi thương xót, vì hữu duyên chúng sanh mà phổ độ, cống hiến với tất cả tâm lực của mình. Dốc sức hoằng dương Phật Pháp ở hải ngoại, truyền bá rộng rãi văn hoá Trung Hoa với tinh thần bất diệt. Trong hành trình cuộc đời, tôi may mắn được gặp ân sư, được nghe thấy Phật Pháp, trong lòng tôi vô cùng kích động với 1 niềm vui khó diễn tả bằng lời. Có lẽ đây chính là tử vi của tôi trong nhiều kiếp tích góp được, nên đã cho tôi duyên phận ngày hôm nay. “Tựa tăng tương thức yến quy lai”. ”Có duyên với Đài Trưởng, tu tâm học Phật là đại phúc của tôi ở kiếp này. (Sư Phụ – Lư Quân Hoành Đài Trưởng) 1. Nhân vi bổn, tâm thị căn, Pháp Môn chính là cánh cửa tâm hồn. Ngày nay, chúng ta đang sống trong một xã hội thế tục, mỗi ngày đều phải đối mặt với rất nhiều sự việc, hãy xem có biết bao sự phiền não ngoài kia, nhìn vào nội tâm xem những việc khiến ta lo lắng cũng không ít, dường như không có nơi nào là không phiền hà, không có việc nào là không phiền não. Nhưng thế sự không phải chỉ do sở thích của một người chi phối, mọi vật đều hướng tới điểm cân bằng, chung quy có một nguồn gốc, cuối cùng có thể tìm được cách giải quyết, điều này cần phải có trí tuệ. Quốc gia cần phải ổn định, xã hội đòi hỏi hiền hoà, gia đình theo đuổi sự hoàn mỹ, cá nhân mưu cầu hạnh phúc. Đây là xu hướng chung, mà những phiền não và yên tĩnh bề ngoài là sự đối lập. Trên thực tế đó lại là sự đồng nhất, là 1 thể 2 mặt, căn nguyên vẫn ở tâm con người, vẫn thuộc về bản thân. “Nho gia trị quốc, Phật gia trị tâm”, Đài Trưởng Lư thông qua Quán Thế Âm Bồ Tát Pháp Môn Tâm Linh, lấy việc hoằng Pháp làm lợi, với tôn chỉ quảng độ người có duyên làm gốc. Đơn giản mà nói chính là khiến chúng sanh hữu duyên nghe được Phật Pháp, tin tưởng Phật Pháp, tu hành và giác ngộ Phật Pháp. Dựa trên chánh pháp để đánh thức và bồi dưỡng tâm hồn con người, chữa lành nhân tâm. Thế giới có rất nhiều dạng, con người cũng có nhiều loại, nhưng người người đều có Phật tính và sự bình đẳng. Bởi vì những phong trần thế tục đã làm ô nhiễm tâm hồn của chúng ta, che đậy lại những ánh sáng của tâm hồn, khiến chúng ta không nhìn thấy được bản tánh của bản thân, không nhận ra được bản thân cũng có Phật tính. Chỉ có sự giúp đỡ và khai thị của một Đại trí tuệ và Thiện tri thức mới có thể loại bỏ những bụi bẩn trong tâm trí, làm sạch bụi trần của tâm hồn. Pháp Môn Tâm Linh chính là dẫn dắt chúng ta tìm lại được lương tâm của bản thân, phục hồi lại đức tính của bản thân, trở lại nguyên trạng, trở lại điểm bắt đầu của sinh mệnh. Mộc mạc là bản sắc nguyên bản nhất trên đời, bản chất của con người vốn thuần khiết, giống như tiếng hát của làn gió, là bản tính tự nhiên, không cần bất kỳ lý do nào, thật ra vốn dĩ sinh mệnh là như vậy. Chính vì những cố chấp đã khiến cho những phiền não biến thành sự thật, khiến cho sự giả dối trở thành sự thật, không có biến thành có, càng ngày càng lún sâu, đau khổ bất kham (đau đớn không chịu được), lại không thể tự mình giải thoát, thực ra đều là do tâm mình sản sinh và biến hoá ra những ảo tưởng. Có cố chấp sẽ có dục vọng, có dục vọng sẽ có theo đuổi, có theo đuổi sẽ có gặt hái. Vì vậy trong vô tình mà lại sở hữu rất nhiều nhưng trong đó có một số thứ là cần thiết và một số thứ lại là dư thừa, chỉ có những ham muốn chính đáng mới có thể đạt được những hạnh phúc trên đường đời. Bằng không, khi ta nhận được càng nhiều, hạnh phúc càng đi xa, thậm chí đi đến con đường phạm tội, người mất nhà tan. Cho nên Pháp Môn Tâm linh chính là khiến chúng ta hiểu được đạo lý làm người, “Vạn thứ không mang đi được, chỉ có nghiệp chướng còn bên thân”. Phải biết học cách buông bỏ và sống cho hiện tại, dành cả cuộc đời cho những đòi hỏi vô tận và đặt mình vào vô vàn những phiền não là điều không đáng. Bởi vì Mê và Ngộ được quyết định bởi “Tâm” của bản thân, quyết định ở một ý niệm. Chỉ có cách phá bỏ cái “Tôi” ảo tưởng này mới có thể giải thoát phiền não, trải nghiệm được sự thanh lọc của tâm linh và bước vào cánh cửa của hạnh phúc thực sự. 2. Học Pháp Môn như âm thủy (uống nước) mới biết Pháp Môn thù thắng (nhiệm màu) nhường nào Xã hội bây giờ đang ngày càng lợi ích hóa, không có sự thật nào khiến cho con người tin tưởng hết lòng hết dạ, hầu như mọi người khó mà tin tưởng lẫn nhau. Ở trong thời kỳ mạt pháp, Đài Trưởng với đại nguyện lực giúp đỡ Quán Thế Âm Bồ Tát, đại từ bi truyền bá Phật pháp tựa Xuân Phong Hóa Vũ (Ý như Đài Trưởng là 1 bậc minh sư dẫn dắt và