Đồng tu chia sẻ
1. Chính Pháp bảo "Ngôi Nhà Nhỏ" trong Pháp Môn Tâm Linh của Lư Đài Trưởng đã chữa khỏi bệnh tâm thần của con gái tôi
Kính thưa Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát ! Kính thưa Đại Từ Đại Bi Lư Đài Trưởng!
Các bạn đồng tu thân mến!
Cảm ơn Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quảng Đại Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ Tát, cảm ơn Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Lư Đài Trưởng!
Tôi đến từ Trường Xuân năm nay 74 tuổi. Chồng tôi đã qua đời cách đây vài năm và tôi với con gái tôi đang cùng nhau nương tựa, nó bị bệnh tâm thần phân liệt đã 23 năm. Hôm nay tôi đưa con gái tôi sang Hồng Kông tham dự Pháp hội của Đài Trưởng, xin nhờ mọi người tận mắt chứng kiến cho tôi, sau khi tôi học theo Pháp môn của Đài Trưởng niệm Ngôi Nhà Nhỏ, khiến đứa con gái bị bệnh tâm thần phân liệt đã 23 năm của tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh. Chính là do Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát và Đại Từ Đại Bi Lư Đài Trưởng đã cứu cả gia đình tôi và con gái tôi. Tôi xin chân thành cảm ơn Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quảng Đại Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ Tát , cảm ơn Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Lư Đài Trưởng.
Con gái tôi tên Mã Tĩnh. Một ngày nọ vào năm 1988, hai tháng trước khi tốt nghiệp cấp hai, trên đường tan học về nhà cháu bị cướp giật mất cặp sách nên đã rất kinh hãi. Sau khi về nhà, cháu vừa khóc vừa làm loạn, 2 tay ôm đầu nói: “Đầu tôi bị xé toạc rồi”, đầu đau nhức mà đập vào tường. Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cháu không thể tham gia kỳ thi tuyển sinh cấp ba nữa. Cả ngày chỉ ở trong nhà như người mất hồn, nửa đêm canh ba lại chạy ra ngoài, chạy đến nơi rừng sâu – nơi mà khi xoè bàn tay không thể thấy được 5 ngón tay – khi cảnh sát đi tuần đã tìm thấy cháu và đưa nó về. Bệnh tình ngày một tồi tệ hơn. Ban ngày quay mặt ra cửa sổ, tay cứ viết liên tục, không biết miệng cứ đang lẩm bẩm điều gì. Đồ đạc ở trong nhà nói vứt là vứt, nói đập là đập, cả đêm không ngủ. Tôi đưa cháu đến Bệnh viện Đại học Y Trường Xuân để khám bệnh, kết quả chẩn đoán là tâm thần phân liệt, bác sĩ cũng nói đây là bệnh rối loạn tâm thần.
Vì vậy, tôi bắt đầu tìm kiếm các thần y, tìm thầy thuốc trung y, đông y, đã điều trị một thời gian nhưng đều không có tác dụng.
Một số người khuyên chúng tôi nên đi đến chùa và quy y cửa Phật. Năm 1992, tại chùa chúng tôi ở Trường Xuân làm lễ Quy Y Tam Bảo. Lạy Phật, niệm Kinh và cầu xin chư Phật Bồ Tát phù hộ. Mỗi ngày mồng một và mười lăm, tôi đều đưa con gái ấy đến chùa để tham dự Pháp hội, viết tên lên sớ cầu siêu, lập bài vị, cúng bái vong linh.
Tháng 6 năm 2002, chồng tôi lâm bệnh nặng, tôi vừa phải chăm sóc anh ấy vừa phải chăm sóc Mã Tĩnh, một người bạn Phật tử thấy tôi một mình chăm sóc quá khó khăn và không thể làm nổi nên đã giới thiệu chúng tôi đến một viện an dưỡng ở huyện Huệ Nam. Tháng 10 năm 2002, cha của Mã Tĩnh qua đời. Các cư sĩ và lãnh đạo ở đó rất quan tâm chăm sóc hai mẹ con chúng tôi, họ giúp tôi chăm sóc con gái, họ dùng dây trói tay chân của cháu để nó không thể chạy ra ngoài và thay phiên nhau chăm sóc buổi sáng và tối. Tôi sống ở đây vậy mà đã sáu năm, tôi không dám về nhà, một mình tôi không thể chăm sóc con gái, một bước cũng không dám buông tay. Trong dịp Tết Nguyên Đán năm 2007, tôi muốn đón con gái về nhà ở Trường Xuân để đón Tết. Tôi về đến nhà vào ngày 26 tháng chạp và ngày 27 nó bắt đầu đập phá. Tôi thấy năm nay không thể đón năm mới ở nhà rồi, nên vào ngày 28 tháng chạp, tôi đưa con gái đến Viện an dưỡng Quảng Thiện ở Trường Xuân để đón năm mới. Năm sau, một nhóm tổ chức Cáp Nhĩ Tân đến viện an dưỡng Quảng Sơn để tổ chức đại Pháp hội Phật Đản ba ngày cao điểm trong năm, tôi và mọi người đang bận viết sớ, khi vừa làm việc, con gái lại đi ra ngoài, đi đến gần nhà máy sản xuất ô tô thì bị em gái của Ninh tổng ở Viện dưỡng lão Quảng Thiện nhận ra, cô liền bắt xe và đưa nó quay trở về, nếu không đã đi lạc mất rồi.
Lúc 3 giờ 30 chiều ngày 28 tháng 3 năm 2008, ở viện an dưỡng Cực Lạc, thị trấn Triều Dương huyện Huệ An, khi tôi đang làm việc con gái tôi lại chạy ra ngoài, mãi đến ngày thứ năm sau khi đi hơn 100 dặm mới tìm thấy nó.
Vào tháng 7 năm 2008, Mã Tĩnh nhất quyết đòi về nhà bằng mọi giá, nó không chịu ăn uống, tuyệt thực và nói: Mẹ đưa con về nhà khám bệnh. Vào ngày 30 tháng 8 chúng tôi trở về nhà ở Trường Xuân.
Vào ngày mồng một tháng sáu âm lịch năm 2010, tôi đưa con gái đến đạo tràng Dương gia để cho vong linh làm Quy Y Tam Bảo cầu siêu ở Pháp hội. Sau khi buổi lễ kết thúc, một vị tu sĩ ở Cát Lâm hỏi vị trụ trì: “Ở đây ngài còn ngôi nhà nhỏ không?”. Trụ trì nói: Để ta đi tìm xem, sau đó tìm được 2 tấm Ngôi nhà nhỏ, lúc đó cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Ngôi nhà nhỏ. Tôi bước ra khỏi đạo tràng và đi đến Đại Thế giới Hòa Bình để ghi đĩa CD, và tôi thấy một phụ nữ đang ghi đĩa CD ở đó. Tôi nghĩ thầm rằng cô gái này đẹp quá, nhất định là ở kiếp trước đã dâng hoa cúng Phật, tình cờ cô ấy đang nói về Ngôi Nhà Nhỏ, nên tôi hỏi cô ấy niệm Ngôi Nhà Nhỏ nghĩa là gì? Cô ấy nói: “Tôi thấy trên người con gái chị là bệnh tâm linh điển hình”. Lúc đó tôi không hiểu, hỏi cô ấy cái gì gọi là bệnh tâm linh cô ấy nói: ”Chính là quỷ bám trên người!”. Cô ấy nói chỉ có niệm Ngôi Nhà Nhỏ là cách duy nhất có thể chữa khỏi bệnh cho con gái tôi. Tôi thấy cô ấy khẳng định như vậy, liền nói: “Tôi có thể niệm Ngôi nhà nhỏ không?” Cô ấy nói: ”Nếu chị muốn niệm, muốn chữa bệnh cho con gái, chỉ 1 2 câu tôi không thể nói rõ, tôi cho chị số điện thoại, nếu như chị muốn tìm tôi, thì con gái chị thật sự là được cứu rồi. ”Chia tay với người đó, trên đường đi về Mã Tĩnh giỡn với tôi, thật không dễ dàng gì mới đưa được nó về nhà. Khi về nhà tôi đã nghĩ, có một người tôi không quen biết, nhưng cô ấy đã khẳng định như vậy tôi cũng nên thử xem. Ngày thứ hai tôi đến nhà của vị cư sĩ ấy, cô ấy giới thiệu cho tôi Pháp môn của Lư Đài Trưởng rất chi tiết, còn hướng dẫn tôi làm sao để niệm Ngôi Nhà Nhỏ, lúc đi tôi đã cầm về sách, đĩa CD, Ngôi Nhà Nhỏ. Ngày hôm sau tôi liền phát nguyện niệm tụng 108 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, bắt đầu niệm Ngôi Nhà Nhỏ cho người cần Kinh của Mã Tĩnh. Niệm được nửa tháng thì chưa thấy có hiệu quả rõ ràng, Mã Tĩnh vẫn còn phát điên, đập phá đồ đạc, tôi gọi điện cho vị cư sĩ ấy, cô ấy nói tôi là tôi nên khấn xin với Quán Thế Âm Bồ Tát có thể khuyên với linh hồn trên người Mã Tĩnh rời khỏi người con bé và đi đến một nơi tốt đẹp hơn. Ngay lập tức liền có kết quả rồi, mỗi ngày một tốt hơn.
Trước khi gặp vị cư sĩ đó vài ngày, tôi đưa Mã Tĩnh đến nhà một cư sĩ khám bệnh ngoại khoa, lúc đó vong linh trên người Mã Tĩnh nhập vào người đó, nói họ là người cô bị chết yểu của Mã Tinh, tên Mã Tiểu Thúy. (Tôi nghe gia đình kể rằng Mã Tiểu Thúy chết khi còn trẻ) lúc đó tôi không hiểu và không nói với vị cư sĩ kia. Sau này cô ấy biết và bảo tôi niệm ngay 21 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, “Kính tặng cho Mã Tiểu Thúy cô của Mã Tĩnh. ”Cô ấy nói: “Sẽ hiệu quả hơn nếu viết tên của từng vong linh để trả nợ”. Lần này khi tôi đốt Ngôi Nhà Nhỏ xong, Mã Tĩnh liền có chuyển biến rõ ràng. Thuốc uống 3 viên giảm thành 1 viên, ban ngày không cần uống thuốc nữa, buổi tối uống 2 viên trước khi đi ngủ. Con người nó cũng vui vẻ lên và tâm trạng tốt hơn rất nhiều, mỗi ngày còn hát hò vui vẻ. Mỗi ngày tôi niệm Kinh bài tập sớm không ngừng nghỉ, sau đó tôi giúp con gái niệm Kinh bài tập hằng ngày và thời gian sau bữa cơm tối niệm Ngôi Nhà Nhỏ.
Từ tháng 6 năm 2010 đến nay, tôi đã niệm tổng cộng 433 tấm ngôi nhà nhỏ cho Mã Tinh, niệm Ngôi Nhà Nhỏ khiến con tôi vui vẻ và không còn nổi giận nữa. Khi ở trên đường còn biết nắm tay tôi, sợ tôi bị ngã, còn biết giúp tôi xách đồ, biết tiêu tiền, biết mua đồ rồi, còn biết dọn cơm cho tôi, nhường chỗ cho tôi ngồi, điều này chưa từng xảy ra trong suốt 23 năm nay. Tôi thấy con mình khỏe lên từng ngày, điều đó khiến tôi có thêm lòng tin khi niệm Ngôi Nhà Nhỏ. Ngôi Nhà Nhỏ thật linh nghiệm, pháp môn của Lư Đài Trưởng thật tốt, tôi sẽ niệm mãi mãi cho đến khi tim ngừng đập và không thể niệm được nữa. Kể từ đó, tôi đã kết thúc 23 năm sống có nhà mà không thể ở và đã có thể sống một cuộc sống bình thường. Chính là Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát đã cứu con gái tôi, là Đại Từ Đại Bi Lư Quân Hoành Đài Trưởng đã cứu cả gia đình chúng tôi.
Năm 2011 tôi tiếp tục phóng sanh và phát nguyện vào lúc thời gian thích hợp sẽ trở lại viện an dưỡng Cực Lạc ở thị trấn Triều Dương, huyện Huệ Nam, bởi vì những người ở đó đã từng biết Mã Tĩnh và tôi sẽ cho họ gặp Mã Tĩnh ở hiện tại. Tôi sẽ đem Pháp môn của Đài Trưởng giới thiệu cho bọn họ để cứu độ những đứa trẻ bị bệnh ở đó (ở đó có hơn chục bệnh nhân tâm thần), để các em sớm ngày lìa khổ đắc lạc, sớm ngày hồi phục. Bất cứ nơi nào tôi đi, tôi sẽ mang theo Pháp môn của Lư Đài Trưởng để để cứu độ thêm nhiều những chúng sanh hữu duyên.
Mùa xuân năm 2011 là năm hạnh phúc nhất mà tôi có được trong hơn 20 năm qua. Đêm giao thừa, con dâu tôi đến đón chúng tôi sang nhà con trai tôi ăn tất niên đoàn viên, con gái tôi cũng vui lắm, nó nói: “Nhìn chị dâu sống tốt quá, trong nhà được dọn dẹp tươm tất, cái gì cũng không thiếu. ”Nhìn con gái giống như một người bình thường, tảng đá lớn treo trong lòng tôi suốt 23 năm cuối cùng cũng rơi xuống rồi, trong lòng tôi cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái rồi. Bây giờ tôi không đi đâu cả, tôi ở tu Pháp Môn Tâm Linh của Đài Trưởng, Niệm Kinh, niệm Ngôi Nhà Nhỏ. Trên đây chính là kinh nghiệm bản thân tôi đã trải qua, một bệnh nhân tâm thần mắc bệnh suốt 23 năm nay đã khỏi bệnh, đây chính là do tôi học tập Pháp môn của Lư Đài Trưởng, tôi xin chia sẻ kinh nghiệm niệm Ngôi Nhà Nhỏ của mình với mọi người, hy vọng có thể khiến các bậc cha mẹ có con bị mắc bệnh tâm thần có thêm niềm tin cứu chữa. Hãy giữ vững lòng tin, đừng bỏ cuộc, đừng lo lắng, đừng đau lòng và đừng bất lực, bởi vì chúng ta có Lư Đài Trưởng cứu mạng! Chỉ cần quý vị theo Lư Đài Trưởng tu tập tốt, dù có chuyện gì xảy ra Quán Thế Âm Bồ Tát và đều sẽ cứu chúng ta.
Tôi biết ơn Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, biết ơn Đại Từ Đại Bi Lư Quân Hoành Đài Trưởng, tôi cũng biết ơn vị cư sĩ đã giới thiệu cho tôi pháp môn này. Đồng thời, tôi cũng cảm ơn các đồng tu và những người hảo tâm đã giúp đỡ tôi trong suốt 20 năm qua.
Bài thuốc thần kì của Quán Thế Âm Bồ Tát rất tốt, có thể giải trừ ngàn vạn khổ.
Ngôi nhà nhỏ phải niệm thật tốt, Vong linh được siêu độ bệnh sẽ khỏi.
Tôi đã phải đi nhiều con đường quanh co, vì không tìm ra bài thuốc thần kỳ
Bài thuốc thần kỳ của Bồ Tát trị bệnh tốt, nên bạn không cần phải đến chùa tìm thuốc.
Niệm Ngôi Nhà Nhỏ là liều thuốc hay, nhưng cũng không thể thiếu niềm tin chân thành.
Nghiệp chướng tiêu trừ, tâm vui vẻ, Bồ Tát phù hộ về Tây phương.
Phiên hỏi đáp tại Hồng Kông vào ngày 9 tháng 4 năm 2011
2. Kết hôn 7 năm và có thai sau 4 tháng niệm Kinh
Xin chào Lư Đài Trưởng và các sư huynh ban thư ký đài Đông Phương,
Tôi chính là cư dân mạng SUSAN, người đã được đề cập nhiều lần trên đài phát thanh của Lư Đài Trưởng, đã kết hôn được bảy năm và có thai sau bốn tháng niệm Kinh. Trong buổi hỏi đáp ngày 16 tháng 1 năm 2011, khi Lư Đài Trưởng nhận được trường khí từ Quán Thế Âm Bồ Tát, Quán Thế Âm Bồ Tát đã nói với Đài Trưởng hai chữ: Phát tâm. Trong khoảng thời gian sau khi niệm kinh đã có rất nhiều cảm ứng, cuộc sống của tôi và gia đình ngày càng tốt hơn, chắc chắn có liên quan đến phát tâm phải tu tâm niệm Kinh thật tốt.
Vào cuối tháng 7 năm 2010 tôi biết đến Pháp môn của Lư Đài Trưởng. Khi đó, cô của tôi bị bệnh nặng nên tôi đã gửi tin nhắn cầu cứu trong một nhóm đông y, một cư dân mạng tên Cong Cong Liu Shui đã giới thiệu cho tôi Pháp môn của của Lư Đài Trưởng. Bởi vì tôi đã quy y với mẹ từ khi mười mấy tuổi và có một bàn thờ Phật ở nhà nên tôi ngay lập tức có hứng thú với Pháp môn này. Trước đây tôi không niệm kinh và cũng không biết niệm kinh, nhưng sau khi đọc blog của Lư Đài Trưởng, tôi phải mất ba ngày để lên mạng tìm và còn thuộc bốn loại Kinh văn trong Ngôi Nhà Nhỏ, mua giấy màu vàng và ngày thứ 3 bắt đầu niệm Ngôi Nhà Nhỏ.
Vào ngày 1 tháng 8 năm 2010, tôi niệm Ngôi Nhà Nhỏ đầu tiên cho người cần Kinh của cô tôi. Kể từ ngày đó trở đi, ngoài việc ăn, ngủ và giặt giũ, tôi căn bản đều dùng thời gian để niệm kinh. Cũng chính là kể từ ngày đầu tiên niệm kinh, tôi không còn cảm thấy bồn chồn hay buồn phiền nữa, và tôi tràn đầy niềm tin vào cuộc sống.
Niệm xong ba tấm Ngôi Nhà Nhỏ, tôi gọi điện về nhà và mẹ tôi nói rằng tình trạng của cô tôi đã khá hơn và có thể bước xuống giường rồi. Tôi gọi cho cô vào buổi tối và nói với cô rằng tôi đã giúp cô niệm kinh và khấn nguyện, đồng thời yêu cầu cô thề rằng sau này sẽ không ăn hải sản sống và lúc đó cô đã đồng ý.
Ngày 12 tháng 8, tôi về quê, cất xong hành lý là đến bệnh viện thăm cô, tình trạng của cô không được tốt lắm, tóc rụng nhiều, hai bên mặt trông như bị cháy nắng do xạ trị, khi ăn thì ói, một ngày nôn rất nhiều lần. Mỗi ngày đều phải tiêm vài mũi mannitol, nếu không đầu sẽ bị đau không chịu nổi. Tôi bảo cô: Nếu đau đầu thì cứ niệm “Chú Đại Bi”, nếu thật sự không niệm được thì cứ nghe “Chú Đại Bi” trên MP3. Ở một nơi như bệnh viện, niệm “Chú Đại Bi” cũng có thể bảo vệ bản thân. Vì thế cô tôi bắt đầu nghe “Chú Đại Bi” và thỉnh thoảng hát theo. Từ ngày tôi về nhà, tình trạng của cô tôi ngày càng tốt lên, ban đầu bác sĩ chữa trị chính quyết định cho làm cho cô ba mươi lần xạ trị, nhưng đến ngày thứ mười, cơn đau đầu của cô đã thuyên giảm đáng kể. Sau hai mươi lăm lần xạ trị, đã chụp MRI não và phát hiện khối u trong não đã biến mất. Bác sĩ điều trị quyết định rằng năm đợt xạ trị còn lại không cần làm nữa và cho cô xuất viện và về nhà điều dưỡng.
Vừa lúc cô tôi qua cơn nguy hiểm, nhà ông ngoại lại gọi điện nói rằng ông ngoại bị bệnh nặng, tôi và mẹ vội vàng trở về nhà ông ngoại. Ông tôi đã nhập viện rồi, triệu chứng là sốt cao và đau bụng. Tôi nhìn thấy ảnh chụp CT vùng bụng của ông tôi, có một vài đốm trắng nhỏ, bác sĩ nói đó là mụn nước. Tôi nghi ngờ đó là nghiệp chướng mà Lư Đài Trưởng đã từng đề cập nên tôi lập tức giúp đỡ ông niệm Ngôi Nhà Nhỏ. Không ngờ khi tôi chỉ vừa niệm một tấm Ngôi Nhà Nhỏ, có thể nghiệp chướng đã được kích hoạt rồi. Vốn dĩ ông ngoại tôi vừa xuất viện, lại bị sốt cao nhập viện rồi. Tôi nhanh chóng niệm hai tấm Ngôi Nhà Nhỏ cho ông thì cơn sốt nhanh chóng giảm xuống. Mẹ tôi đã gần sáu mươi tuổi, nhìn thấy sự kỳ diệu của Ngôi Nhà Nhỏ và bắt đầu chăm chỉ học thuộc “Chú Đại Bi”, bà muốn giúp ông tôi niệm Ngôi Nhà Nhỏ càng sớm càng tốt.
Lại nói về cô tôi, sau khi xuất viện, ở nhà cô không niệm Kinh đàng hoàng. Tôi đã cố gắng thuyết phục cô nhiều lần, nhưng có lẽ lúc đó sức khoẻ cô quá yếu, thêm nữa xung quanh không có ai ủng hộ việc niệm kinh nên chỉ dựa vào cô thì không có cách nào khác. Tôi cố gắng thuyết phục người khác nhưng họ đều phớt lờ tôi nên tôi một mình giúp cô niệm Ngôi Nhà Nhỏ.
Các sư huynh đã niệm “Chú Đại Bi” và Ngôi Nhà Nhỏ có thể trải nghiệm được nhiều tác dụng rõ rệt, thậm chí còn thấy hiệu quả hết sức kỳ diệu. Thực sự là không niệm thì không biết. Khi tôi xoa bóp cánh tay bị sưng tấy do tác dụng phụ của xạ trị cho cô tôi, đều thầm niệm “Chú Đại Bi” trong lòng, chỗ sưng tấy ở bàn tay đó dùng mắt có thể thấy nó biến mất rất nhanh, cô tôi rất ngạc nhiên. Xoa bóp giống nhau, tại sao tôi xoa bóp lại có thể hết sung, còn người khác làm lại đau.
Một ngày nọ, khi tôi đang nói chuyện với chú tôi về tình trạng của cô , tôi nói rằng có lẽ vong linh trên người của cô tôi cần tiền, hay là chúng ta đốt tặng cho bọn họ. Chú tôi hôm đó mua một đống giấy tiền đốt đi. Đêm đó, tôi và em gái đang ngủ ở nhà cô, vào khoảng một giờ đêm, tôi nằm mơ thấy một người đứng trước mặt tôi và nói chuyện với một người phía sau: “Đưa bao nhiêu tiền vậy? ” Người đàn ông giận dữ nói: ” #%*!! Chỉ đưa cho tôi có 30 đồng!” Sau đó tôi hỏi chú tôi đã đốt bao nhiêu tiền giấy cho người cần Kinh và chú trả lời đã dùng 30 đồng để mua tiền giấy về đốt . Tôi chợt nhận ra giá trị tiền giấy bị đốt quá ít. Để siêu độ họ có thể đến nơi tốt hơn, nhất định phải niệm tặng Ngôi Nhà Nhỏ, chỉ có Ngôi Nhà Nhỏ mới có giá trị rất nhiều tiền.
Cuối tháng 9, được một người bạn giới thiệu đi làm xa, vì là nhân viên mới nên tôi ít có thời gian giúp cô niệm Ngôi Nhà Nhỏ, cuộc đời của cô cũng đi đến hồi kết, cô lâm bệnh nặng và qua đời vào cuối tháng 10. Trước khi cô tôi qua đời, tôi đã niệm tặng cho người cần Kinh của cô 13 tấm Ngôi Nhà Nhỏ và đã phóng sanh hai lần. Bây giờ nghĩ lại, tôi đã làm quá ít. Tôi không có đủ công đức nên khi tôi giúp cô tôi niệm Ngôi Nhà Nhỏ, luôn có người cần Kinh tìm tôi đòi kinh, và tôi phải niệm Ngôi Nhà Nhỏ cho người cần Kinh của mình. Những người khác trong nhà bị bệnh, tôi lại phải giúp họ niệm Ngôi Nhà Nhỏ, cả ngày từ sáng đến tối cảm thấy không đủ thời gian.
Sau khi cô tôi qua đời, dưới sự khuyến khích của tôi mẹ và em gái tôi cũng bắt đầu niệm Ngôi Nhà Nhỏ .Ba chúng tôi cùng nhau niệm Ngôi Nhà Nhỏ để giúp cô tôi được siêu độ. Bốn mươi chín ngày sau khi cô tôi qua đời, ba chúng tôi đã giúp đỡ cô ấy niệm tổng cộng năm mươi mốt tấm Ngôi Nhà Nhỏ. Bởi vì chúng tôi đều là người mới bắt đầu, công lực không có đủ, nên chúng tôi niệm cho cô được vài tấm Ngôi Nhà Nhỏ, thì người cần Kinh đều đến tìm để đòi Kinh, chúng tôi còn phải siêu độ cho Người cần Kinh của bản thân trước.
Cũng may là gặp được Lư Đài Trưởng, chúng ta còn có thể có Pháp bảo siêu độ cho người thân, chúng ta cũng có Pháp bảo giúp đỡ giải quyết vấn đề của bản thân.
Tôi mỗi ngày đều kiên trì niệm Kinh bài tập hằng ngày, có thời gian liền đi mua cá phóng sanh, hoặc nhờ người nhà bạn bè giúp đỡ phóng sanh. Mỗi khi phóng sanh xong, nhang trong nhà đều hiển thị Bồ Tát ghé thăm.
Trước khi biết đến Pháp Môn Tâm Linh, sức khoẻ của tôi rất yếu, toàn là những bệnh vặt liên tục không dứt, sau đó đã bị bệnh trầm cảm, uống thuốc xong cảm thấy người giống như người gỗ vậy, ngưng thuốc là lại cảm thấy không khỏe, cảm thấy bất cứ lúc nào cũng phát bệnh. Thuốc tây, thuốc trung Y, liệu pháp vận động cũng đã từng thử qua, nhưng hiệu quả không rõ rệt. Mấu chốt là do điều trị triệu chứng chứ không điều trị gốc rễ. Cuộc sống của tôi, cũng bởi vì bệnh tật mà đã thay đổi ngày càng tồi tệ hơn.
Cảm ơn Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát! Cảm ơn Lư Đài Trưởng! Cảm ơn các sư huynh Ban thư ký của đài phát thanh Đông phương! Cảm ơn sư huynh Cong Cong Liushui! Cũng cảm ơn người cô của tôi! Từ lúc tôi phát tâm tu tâm niệm Kinh thật tốt, bệnh trầm cảm của tôi đã khỏi hẳn rồi, hơn nữa cũng không còn cần phải đi bệnh viện để khám bệnh khác. Niệm Kinh được 2 tháng, tôi đã có được một công việc mà tôi rất hài lòng, càng thần kỳ hơn chính là: niệm Kinh được 4 tháng, tôi đột nhiên mang thai rồi. Tôi đã kết hôn 7 năm nhưng vẫn chưa mang thai, mặc dù không giống những người khác phải chạy đi bệnh viện chữa trị cầu con, nhưng thật ra tôi cũng rất nóng lòng. Điều đau khổ nhất chính là, trước đây tôi rất sợ mang thai và sanh con, tôi lo lắng không thể nuôi dưỡng tốt đứa con của mình, không thể cho nó một cuộc sống đầy đủ. Bây giờ đã không còn thứ gì có thể khiến tôi sợ hãi rồi, mọi chuyện xảy ra đều là nhân quả, chúng ta trồng Nhân thì phải dùng một trái tim bình thường gánh chịu Quả của nó, dù đó là điều tốt hay xấu. Hơn nữa, chúng ta còn cần phải trồng thêm nhiều thiện nhân, mới có thể nhận được nhiều quả thiện. Nghĩ mà xem Bồ Tát ở trên trời phù hộ cho chúng ta, nên lòng tôi vô cùng bình yên và thanh thản.
Điều khiến tôi vui mừng nhất là, nửa năm nay, ông ngoại của tôi, mẹ tôi, dì hai, cô lớn, em gái bạn bè tốt của tôi, đồng nghiệp của tôi, chồng của tôi đều đang bắt đầu niệm Kinh rồi. Mọi người đều cảm thấy sức khỏe ngày càng tốt lên, tâm trạng ngày càng tốt hơn, công việc cũng càng ngày càng thuận lợi.
Hỡi các bạn vẫn còn đang phân vân do dự, là một Phật tử, tất cả những gì tôi nói đều là sự thật không hề hư cấu. Cuối cùng tôi chỉ muốn nói một điều: sớm ngày phát tâm, sớm ngày bình thản.
Cư dân mạng Susan, ngày 27 tháng 2 năm 2011
3. Quán Thế Âm Bồ Tát ở nhân gian
Lư Đài Trưởng kính mến! Các vị bằng hữu kính mến!. Chúc mọi người buổi chiều vui vẻ!
Trước hết con xin mời Đài Trưởng chuyển lời đến Đại Từ Đại Bi Quảng Đại Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ Tát, đệ tử vô cùng cảm kích! Chính Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát đã nghe tiếng cầu cứu của con và đưa Đài Trưởng đến cứu mạng con. Bồ Tát Quán Thế Âm đang ở thế gian, ở ngay bên cạnh chúng ta.
Tôi may mắn gọi được vào đường dây nóng của của Đài Trưởng vào ngày 18/9/2008. Tôi nhờ Đài Trưởng giúp tôi xem vận may. Đài Trưởng nói: “Xin hỏi có phải cô đã từng ăn rất nhiều hải sản không”. Tôi đáp: ”Không có. Con ăn không nhiều”. Đài Trưởng nói: “Cô có thích ăn hải sản không”. Tôi đáp: ”Không, con không thích”. Đài Trưởng nói: “Ôi, vậy thảm rồi. Ta đang xem đồ đằng của cô, trên đó có rất nhiều những chấm ngôi sao nhỏ, số lượng khoảng 50 cái. Nếu như bình thường cô ăn nhiều hải sản, hơn 50 cái đó chính là linh hồn của các động vật nhỏ, vậy thì cô chỉ cần niệm Chú Vãng Sanh cho thật tốt để tặng cho các động vật nhỏ đó là được. Bây giờ cô nói cô không ăn nhiều hải sản, vậy thì rõ ràng đây chắc chắn không phải là những động vật nhỏ, mà là đại diện cho vong linh của 50 người đang cùng nhau đến tìm cô. Trong 1 lúc cô có thể nợ nhiều mạng người như vậy sao?. ”Tôi đáp: ”Không có, sao lại có thể như vậy?”. Đài Trưởng nói: “Vậy thì kỳ lạ quá, không có lý do! Tóc gáy của ta giờ đã dựng đứng rồi, chưa bao giờ xem thấy nhiều vong linh như vậy tập trung một chỗ ở trên cơ thể của một người, một người chỉ cần có 1 đến 2 vong linh là đã phiền phức rồi, nếu không phải làm cho cô có bệnh thì cũng có nạn. Nhiều vậy sao, cô đang làm công việc gì? Có liên quan đến sát sanh không?”. Tôi đáp: ”Không có không có, trước đây con đã từng làm giáo viên thể dục”. Đài Trưởng nói: “Vậy lúc làm giáo viên có nói qua những lời bậy bạ không?”. Tôi đáp: ”Không có. Ôi, con đột nhiên nhớ ra có 1 vụ tai nạn xe, chết 51 học sinh”. Đài Trưởng nói: “Hả, vụ tai nạn lớn như vậy sao. Được rồi, tất cả đều đã rõ ràng rồi, chính là vong linh của 51 em học sinh này cùng nhau đến tìm cô rồi. Bởi vì các điểm ngôi sao quá nhiều rồi, còn bay qua bay lại nữa. Ta ước tính có khoảng hơn 50 cái, không ngờ số lượng học sinh của cô lại gần đúng như vậy. Tôi đáp: ”Vậy phải làm sao đây?”. Đài Trưởng nói: “Bây giờ cô nhanh chóng niệm cho mỗi em học sinh 2 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, tổng cộng số lượng ít nhất phải 100 tấm. Khi cô niệm Kinh có thể sẽ thấy các em học sinh đó đến tìm cô”. Tôi đáp: ”Đài Trưởng ơi, vậy con có thể sống sót qua năm nay không?”. Đài Trưởng nói: Hôm nay cô có thể gọi điện được chính là phúc khí của cô. Cô còn phải phát đại nguyện, cô phải đem 100 tấm ngôi nhà nhỏ viết tên của các em học sinh trước, hơn nữa còn phải thề với Bồ Tát nhất định sẽ niệm hết những Kinh văn này. Nếu như một mình cô niệm không kịp, có thể nói bạn bè hoặc người nhà cùng niệm. Ôi, huyết áp của cô rất cao!”. Tôi đáp: ”Đúng, đúng”. Đài trưởng nói: “Nếu sau này cô qua đời, sẽ là do bệnh huyết áp mà đi. Hôm nay Bồ Tát để ta đến cứu cô, nếu như cô có thể vượt qua kiếp nạn này, thì sẽ thêm được 8 năm thọ, nếu không thì 3 tháng sau sẽ biết ngay, cô sẽ mất mạng”.
Nghe những lời của Đài Trưởng nói tôi biết rằng trên người mình đã có vong linh của 51 em học sinh rồi, khó trách dạo gần đây gương mặt của tôi thường xuyên biến dạng, có lúc xem gương cảm thấy mặt mình giống như mặt quỷ, sau 1 tháng, mắt tôi đen như một con gấu trúc khổng lồ, mặt cũng bị xanh xanh tím tím, rửa mặt thế nào cũng rửa không hết. Tôi nghe lời của Đài Trưởng phát nguyện, phóng sanh, niệm Kinh. Trong 3 tháng tôi đã niệm được 120 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, bạn của tôi niệm giúp tôi 104 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, tôi đã đốt tổng cộng 224 tấm Ngôi Nhà Nhỏ cầu xin Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát giúp tôi sau khi siêu độ cho 51 vong linh này, sức khoẻ sẽ được hồi phục mạnh khoẻ, mắt và mặt tôi cũng được hồi phục lại như bình thường. Là Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát đã phái Lư Đài Trưởng đến cứu mạng của tôi, cả cuộc đời này tôi cảm ơn Đài Trưởng đã có ơn cứu mạng. Bây giờ mỗi ngày tôi đều tuân theo Pháp môn của đài trưởng tu tâm niệm Kinh, ngày ngày đều được hưởng lợi ích.
Liên quan đến việc đài trưởng nói đến 51 vong linh trên người tôi thì phải quay về lại quá khứ của 25 năm trước. Đây là một tai nạn thương tâm và khiến người nghe cảm thấy vô cùng thương tiếc mà rơi nước mắt. Vào ngày một tháng năm cách đây 25 năm, tại tám hộ gia đình ở Urumqi, Tân Cương, Trung Quốc, tôi đang làm giáo viên thể dục tại trường trung học cơ sở số 24. Một số học sinh trường chúng tôi đã ngồi xe của công ty Mậu dịch Bì Trường để đi du lịch trong thành phố, vốn dĩ tôi cũng dắt theo hai đứa con cùng đi chung xe du lịch, nhưng do hôm đó bức tường trong sân vườn đột nhiên bị đổ nên chúng tôi phải ở nhà sửa lại tường mà không thể đi được. Hai chiếc xe này vừa lái đến khu vực đường giao thông Mạc Đường Bình cách trường không xa, thì đã đụng phải xe lửa, có 51 em học sinh gặp nạn, hiện trường vô cùng thê thảm. Tôi và chồng tôi là người có mặt ở hiện trường sớm nhất. Chúng tôi giúp đỡ liên lạc với người nhà học sinh và giúp đỡ các bộ phận liên quan xử lý công việc. Lúc đó sự cố này đã làm chấn động khắp cả Tân Cương. Đến ngày hôm nay khi đã trôi qua 25 năm rồi, tôi cũng đã di dân đến Úc để sinh sống đã nhiều năm, nhưng những linh hồn của những đứa trẻ gặp nạn bỗng nhiên biết tôi đang niệm Kinh, nên đã từ vùng đất xa xôi nơi Tân Cương Trung Quốc đến Úc tìm tôi giúp chúng niệm Kinh siêu độ. Từ câu chuyện này muốn chứng minh cho mọi người biết rằng sau khi con người chết đi linh hồn vẫn còn tồn tại là có thật và linh hồn có năng lực đặc biệt, cũng là tiến thêm một bước để chứng thực rằng Đài Trưởng của chúng ta xem đồ đằng có thể phán đoán được nhân sinh, biết được kiếp trước, có thần thông vô song vượt qua quy luật của thời gian, biết rõ được kiếp này và kiếp sau. Đài Trưởng của chúng ta cả cuộc đời xem Đài Loan là nhà, vô ngã vô tư lợi quên ăn quên ngủ xem cứu người như công việc, xem hoằng Pháp như sự nghiệp. Đài Trưởng dùng tinh thần đại từ đại bi của Ngài để phổ độ khắp tam giới Thiên Địa Nhân, giúp các chúng sanh hữu duyên lìa khổ được vui. Khiến cho Thiên địa thần linh đều đồng cảm biết ơn.
Tôi thật lòng biết ơn Đại từ đại bi quán Thế Âm Bồ Tát! Thật lòng biết ơn ơn cứu mạng của Đài Trưởng!
Tôi thật lòng chúc nguyện Đài Trưởng của chúng ta tâm thân mạnh khoẻ, vĩnh viễn ở nhân gian hoằng Pháp lợi sanh, phổ độ hữu duyên chúng sanh. Tôi thật lòng chúc nguyện bằng hữu chúng ta tu học tinh tấn, Pháp hỷ tràn đầy, thân tâm mạnh khoẻ, vạn sự như ý
5/07/2009 – Cô Lý.
4. Pháp Môn Tâm Linh đã cứu tôi
Cảm ơn Quán Thế Âm Bồ Tát phù hộ
Cảm ơn đại từ đại bi Lư Đài Trưởng
Lư Đài Trưởng ở đài phát thanh Đông phương Hoa ngữ Úc chính là Bồ Tát trong tim của tôi, đã cứu mạng tôi, tôi phải luôn ghi nhớ ơn dạy dỗ của Đài Trưởng, mãi mãi tin Phật niệm Kinh, phóng sanh, phát nguyện, làm việc thiện, cứu chúng sanh hữu duyên.
Năm 2004 khi tôi được đơn vị cho đi kiểm tra sức khoẻ đã phát hiện có u nang ở thận bên trái, trong 3 năm đã làm 3 cuộc phẫu thuật lớn nhỏ. Thường niên phải uống thuốc “Đa Cát Mỹ, đây là loại thuốc chữa trị đến từ nước ngoài, nhưng tác dụng phụ của loại thuốc này cũng vô cùng lớn. Sau khi uống, ruột vị không tốt, không muốn ăn cơm, chân tay đều bị lột da biến thành những vết chai cứng, khoang miệng lở loét, cân nặng giảm rõ rệt, đi không vững, sắc mặt vàng vọt không chút sức sống, người nhà rất đau lòng khi nhìn thấy tôi như vậy.
Mùa Xuân năm 2010, vợ chồng cháu tôi từ Úc về lại Đại Liên Trung Quốc để thăm họ hàng, vừa hay cũng gặp tôi từ Trường Xuân về Đại Liên thăm họ hàng, bây giờ tôi nghĩ lại, có lẽ đây là do Bồ Tát đã phù hộ cho tôi và sắp xếp tất cả mọi thứ, lúc đó tôi nghe nói, mạng của cháu trai tôi là do được Đại từ đại bi Quán Thế Âm Bồ Tát hoá thân thành Lư Đài Trưởng cứu sống, làn này tận mắt nhìn thấy cháu trai mạnh khoẻ như vậy đứng trước ngay trước mắt tôi, tôi thật sự vô cùng kinh ngạc và phấn khích.
Trong những ngày ở Đại Liên hội ngộ, cháu tôi đã truyền thụ lại cho tôi Pháp môn của Đài Trưởng và còn dạy tôi tin Phật, niệm Kinh, xem sách, v.v.. Tảng đá nặng nề trong lòng tôi trong phút chốc đã biến mất rồi, tôi nghĩ rằng đây chính là do Quán Thế Âm Bồ Tát đến cứu tôi!. Ngày 2 tháng 9 năm 2010, cháu trai từ Úc gọi điện thoại đến xin Lư Đài Trưởng giúp tôi xem đồ đằng. Ngài nói rằng thận trái của tôi đã không còn rồi, trên người còn có 2 vong linh rất lợi hại, hơn nữa sức khoẻ vẫn còn rất yếu ớt, nói tôi mỗi ngày niệm Chú Đại Bi để tăng thêm sức khoẻ, còn phải siêu độ cho Người cần kinh, điều này làm tôi thêm phần tin tưởng và nể phục rồi. Bởi vì trước đây, tất cả mọi người bao gồm cả cháu của tôi đều không biết tôi đã cắt bỏ thận trái rồi, lúc này cả vợ tôi và em gái tôi đều giúp tôi niệm Ngôi Nhà Nhỏ. Sau đó, tôi cũng đã bắt đầu niệm Ngôi Nhà Nhỏ, làm bài tập niệm kinh sớm, niệm Lễ Phật Đại Sám Hối Văn, phóng sanh. Sau 1 tháng nghe Lư Đài Trưởng nói chuyện ở Pháp hội , Lư Đài Trưởng lại xem đồ đằng cho tôi và nói 2 vong linh trên người tôi đã đi rồi, nói trên người tôi vẫn còn nghiệt chướng và dặn tôi phải niệm nhiều Lễ Phật Đại Sám Hối Văn, tiếp tục siêu độ. Sau đó trên người tôi lại bắt đầu phát ban, ngày càng nặng, đi đến bệnh viện chuyên khoa Tứ Gia châm cứu, uống thuốc cũng không thể khống chế được, vô số lần bị lột da, tóc và lông mày đều rụng hết, toàn thân giống như một Đại Hồng nhân. Lâu lâu lại tỉnh lại giữa ban đêm, chưa đến sáng đã thức giấc, cứ lặp đi lặp lại như vậy đến tận 8 tháng. Tôi nghĩ chỉ cần Quán Thế Âm Bồ Tát cứu tôi, thì sẽ ngưng việc uống thuốc Trung y, ngưng việc châm cứu, nhanh chóng niệm Kinh, đốt tặng Ngôi Nhà Nhỏ. Sau khi tôi đã niệm được 50 tấm Ngôi Nhà Nhỏ liền bắt đầu có chuyển biến tốt hơn rồi, trên người bắt đầu đã giảm đi nhiều vết ban đỏ, không bị lột da nữa mà da dẻ trở nên nhẵn bóng, đầu đã bắt đầu mọc tóc đen, thành kỳ là còn mọc lên 2 sợi lông mày vừa cứng vừa đen, da dẻ trắng hồng, có thể ăn cơm được rồi, mập thêm 5 ký, làm CT kiểm tra tất cả đều bình thường. Tôi và người nhà vô cùng vui vẻ, thật sự vui sướng không thốt nên lời. Tôi thật sự cảm ơn Quán Thế Âm Bồ Tát đã cứu tôi, cảm ơn Lư Đài Trưởng đã cứu tôi, giúp tôi xem đồ đằng 2 lần, khiến tôi có được phương hướng,lòng tin và sức mạnh. Tôi hoàn toàn lãnh ngộ rồi, chỉ có Pháp môn của Quán Thế Âm Bồ Tát được Lư Đài Trưởng truyền lại mới có thể trực tiếp cứu độ chúng sanh may mắn thoát khỏi kiếp nạn, do đó chúng ta phải tu thật tốt,chuyên tâm tu hành, đi hoằng Pháp cứu người. Bây giờ cả 2 em gái và vợ tôi đều tin Phật, niệm Kinh, phóng sanh, phát nguyện, và mọi người đều nhận được lợi ích không giống nhau, dùng thời gian để làm những việc trên sẽ nhận được lợi ích tương xứng, mỗi ngày đều cùng nhau cổ vũ niệm kinh thật thành tâm.
Ở đây, tôi thật lòng cảm ơn Quán Thế Âm Bồ Tát, cảm ơn Lư Đài Trưởng, cảm ơn tất cả những nhân viên của đài Đông Phương, cũng cảm ơn cả vợ chồng cháu tôi. Xin Lư Đài Trưởng giữ gìn sức khoẻ. Lư Đài Trưởng mạnh khỏe chính là sức khoẻ và niềm hạnh phúc của hàng triệu người trên thế giới.
Ngày 18 tháng 5 năm 2011- Mr.Vương
5. Cảm ơn Lư Quân Hoành ở Úc đã cứu em dâu tôi
Con xin đảnh lễ với Nam mô đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát!!!
Cảm ơn Đại từ đại bi Lư Đài Trưởng, các vị đại đức ban thư ký đài Đông Phương:
Đệ tử nước mắt tuôn rơi, khóc không thành tiếng, quỳ xuống thật lâu với lòng biết ơn vô bờ bến cảm ơn Lư Đài Trưởng đã cứu lấy em dâu của con.
Tôi để lại tin nhắn trên blog của Lư Đài Trưởng lúc 15:19:42 ngày 8 tháng 7 năm 2010, cầu xin Lư Đài Trưởng cứu mạng em dâu tôi, Đài Trưởng đã ngoại lệ và giúp đỡ em tôi – người bị bệnh AIDS – xem đồ đằng và cho phương thuốc sau: mỗi ngày niệm thật nhiều Chú Đại Bi – 49 biến, Lễ Phật Đại Sám Hối Văn 3 biến và 2 ngày phải niệm 1 tấm Ngôi Nhà Nhỏ. Trong vòng một tháng niệm Kinh, phóng sanh và phát đại nguyện.
Tôi tải bài “Chú Đại Bi” và “Lễ Phật Đại Sám Hối Văn” từ blog của Đài Trưởng, sau khi in xong tôi gửi về nhà trước và nói em dâu niệm, tôi giúp em ấy niệm Ngôi Nhà Nhỏ. Rồi một hôm tôi gọi điện hỏi em dâu một ngày em ấy niệm bao nhiêu biến, em ấy nói một ngày niệm ba biến. Tôi vừa nóng lòng vừa giận, không ngừng gọi điện về thúc giục. Mẹ mắng tôi qua điện thoại, bảo tôi đừng về nữa, nói tôi làm như vậy sẽ ép chết em dâu, bố và em trai tôi đều không tin, còn nói: Nếu niệm Kinh có thể khỏe lên thì đất nước còn cần bệnh viện để làm gì? Trước khi về nhà tôi đã cãi nhau với bố mẹ, suýt nữa đã hoàn lại tiền vé và không muốn về nhà, nhưng khi nhớ đến lời thề son sắt tôi để lại trên blog của Đài Trưởng, tôi không thể không quản em dâu. Dù khó khăn đến đâu tôi cũng phải kiên trì, vì tôi biết Lư Đài Trưởng là Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, người phàm chúng ta không thể thấy được Bồ Tát, nhưng Lư Đài Trưởng lại từ bi với tất cả chúng sinh! (Trong nước mắt…)
Sau đó, Đài Trưởng yêu cầu thư ký chuyển cho tôi 2.000 nhân dân tệ, với trái tim nhân ái của Đài Trưởng, tôi trở về quê hương với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, bố mẹ tôi cũng vui mừng khi thấy tôi trở về nhà. Vài ngày sau, em dâu tôi cũng từ bệnh viện về, lúc trên tàu hỏa trở về nhà, tôi không ngừng giúp em dâu niệm Kinh, trong lòng chỉ muốn cứu em ấy.
Em dâu tôi thậm chí còn không thể niệm xong 49 biến Chú Đại Bi trong một ngày. Tôi rất nóng lòng, em trai tôi lại không tin tôi. Sau nửa tháng một mình tôi niệm Kinh, sau cùng tôi không có lựa chọn nào khác phải để con gái 10 tuổi của tôi dạy ba đứa cháu trai và cháu gái niệm Chú Đại Bi, Tâm Kinh, Chú Vãng Sanh, Thất Phật diệt tội chân ngôn, Chuẩn đề thần chú, v.v.. Đứa lớn nhất 13 tuổi, đứa nhỏ nhất chỉ mới 9 tuổi, trong vòng chưa đầy một ngày, tất cả chúng đều có thể niệm thuộc rồi, ngoại trừ Chú Đại Bi, tất cả các Kinh văn khác đều có niệm thuộc lòng. Tôi cùng các con một ngày niệm được nhiều nhất 6 tấm Ngôi Nhà Nhỏ, tròn một tháng trôi qua, mọi người đều rất vui mừng phấn khởi. Một hôm, đứa cháu gái 13 tuổi của tôi hỏi mẹ nó đã niệm được bao nhiêu Kinh văn? Tôi chỉ nghe thấy cháu gái tôi nói: ”Mẹ, sao mẹ không niệm Kinh cho tốt, làm con mệt chết rồi”. Tôi nghĩ em dâu tôi khi nghe được những lời này, nhất định sẽ phát tâm niệm Kinh. Một tháng sau, có một ngày tôi niệm Kinh cho em dâu đến gục ngã rồi, toàn thân không còn sức lực, chỉ muốn phát hỏa, sau này tôi mới biết rằng vong linh trên người em dâu đã nhập vào người tôi. Tôi bắt đầu vì bản thân mình niệm được 2 tấm Ngôi Nhà Nhỏ và nói với em dâu: “Đài Trưởng đã nói rồi, muốn khỏi bệnh thì bản thân phải tự nỗ lực siêu độ.
Muốn được thoải mái chữa khỏi bệnh mà không làm gì thì đừng có nghĩ đến nữa”. Lúc này em dâu tôi mới phát tâm niệm Kinh.
Gia đình chúng tôi đã phóng sanh tổng cộng 10.000 nhân dân tệ, trong đó có 2.000 nhân dân tệ được Đài Trưởng cho, em dâu tôi cũng đã phát đại nguyện, nếu như Đài Trưởng có thể chữa khỏi bệnh cho em ấy, em nguyện ý hoằng dương Phật pháp cả đời, dạy người khác học tập Pháp Môn Tâm Linh. Tôi cùng các con giúp em dâu niệm được khoảng 60 tấm Ngôi Nhà Nhỏ.
Ngày 25/8/2010, em dâu tôi đi bệnh viện kiểm tra, khi về thì kết quả: huyết áp tăng từ 34 lên 60, trực tiếp tăng đến 26 điểm, em dâu tôi còn nói, bác sĩ nói em ấy khỏi bệnh nhanh hơn những bệnh nhân khác, bình thường những bệnh nhân như vậy một tháng chỉ có thể tăng 15 chỉ số, em ấy tăng hơn 10 điểm so với bệnh nhân bình thường còn tăng được 6 cân. Sau khi về nhà em kể cho cha mẹ kết quả, mọi người đều rất vui mừng khi nhìn thấy gương mặt hồng hào của em dâu, nước mắt tôi chỉ trực trào ra, cảm ơn Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, cảm ơn Ngài Lư Đài Trưởng và các vị Ban thư ký đài Đông Phương, cảm ơn ! ! !
Ở đây, tôi cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn đặc biệt đến ba người, giống như tôi, họ đều là đệ tử của Lư đài trưởng, Chung sư huynh và em trai của anh ấy, còn có Duy San ở Bắc Kinh. Thật lòng cảm ơn mọi người rất nhiều.
Tôi biết đến Chung sư huynh từ blog của đài trưởng, nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa từng gặp mặt anh ấy, cảm ơn những ân nhân mà tôi chưa từng gặp mặt. Chính anh đã dạy tôi dùng mạng của hãng Tietong để gọi cho đài trưởng. Kể từ ngày biết em dâu tôi bị bệnh, Chung sư huynh phát nguyện sẽ niệm cho em dâu tôi 49 tấm ngôi nhà nhỏ , anh ấy thật sự đã giúp đỡ tôi một việc rất lớn, nếu không có anh ấy, không biết em dâu tôi có thể vượt qua được cửa ải này không. Lúc đầu, em dâu tôi niệm 3 biến Chú Đại Bi, tôi đã giúp em dâu tôi niệm mỗi ngày 49 biến Chú Đại Bi cũng có ngày tôi niệm Chú Đại Bi 108 biến, đồng thời cùng con gái niệm 3 tấm ngôi nhà nhỏ. Vài ngày sau, tôi bị phát bệnh trĩ. Chung sư huynh dạy tôi niệm 49 biến Chú Đại Bi mỗi ngày, có thể chia ra mỗi tiếng niệm 7 biến, chia thành 7 tiếng niệm hết.
Một ngày nọ, tôi và gia đình đi phóng sanh, ngày hôm đó chúng tôi đã thả tiền cá là 4.000 nhân dân tệ, không hiểu sao khi về đến nhà, tôi lại cãi nhau với bố mẹ và em trai, sau cùng kích động đến nỗi tôi suýt nữa lại quay về nhà. Bố mẹ tôi yêu cầu tôi về nhà mẹ chồng và họ không muốn tôi sống ở nhà nữa, tôi biết là do vong linh trên người của bố mẹ đang làm, trong lòng tôi cũng rất tức giận. Sau đó, tôi gọi điện cho Chung sư huynh , khóc rất lâu, tôi thật sự rất tủi thân. Tôi quỳ xuống đất xin bố tôi xem DVD của đài trưởng, bố tôi không chịu xem, còn mẹ tôi mặc dù đang ngồi đó nhưng lại ngủ gật, tôi nói em dâu xem nhưng em ấy nói chóng mặt, nên cuối cùng chỉ có thể xem cùng mấy đứa nhỏ.
Tôi thực sự có 1 chút nản lòng, chính Chung sư huynh đã gọi điện cho tôi để động viên và tiếp thêm niềm tin cho tôi, anh ấy nói: “Chúng ta nhất định phải có lòng tin kiên định, bất luận như thế nào cũng phải xứng đáng với Lư đài trưởng. Em nghĩ xem Lư đài trưởng đã vất vả như thế nào, chỉ cần chúng ta nỗ lực, không hổ thẹn với lòng, nhất định người nhà sẽ bị làm cho cảm động”. Bởi vì những lời này mà tôi bắt đầu lại phấn chấn lên, người nhà tôi không tin Lư đài trưởng, thậm chí còn nói những lời không tôn trọng đài trưởng, nghe những lời này, lòng tôi như bị dao đâm, đau đớn vô hạn, cũng là vì những chuyện này tôi bắt đầu cãi vã với gia đình, sau này Chung sư huynh nói, dù người khác có nói như thế nào về Sư phụ, chỉ cần chúng ta tin Sư phụ là Quán Thế Âm Bồ Tát là đủ, câu nói này đã khiến tôi bật khóc. Trong lòng tôi biết ơn vô hạn, cũng không biết phải kể với ai.
Trong một tháng này, nếu không phải có Chung sư huynh, có lẽ tôi đã bỏ cuộc nửa chừng, có lẽ đã bỏ mặc em dâu, để em dâu có được như ngày hôm nay, đều là do sự giúp đỡ lớn lao của Chung sư huynh. Còn có em trai của anh ấy đã giúp tôi gửi đến những ngôi nhà nhỏ do Đài Đông Phương in, giúp tôi tiết kiệm thời gian niệm Kinh, cảm ơn 2 anh em rất nhiều. Cảm ơn Chung sư huynh đã giúp em dâu tôi niệm được tổng cộng 60 tấm ngôi nhà. Chúng tôi tổng cộng niệm được 120 tấm Ngôi nhà nhỏ cho em dâu. Hai ngày trước khi về, tôi mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, Chung sư huynh cũng giúp tôi niệm được 4 tấm ngôi nhà nhỏ. Cảm ơn Chung sư huynh ! ! ! Tôi cũng biết ơn Duy San ở Bắc Kinh đã gửi cho tôi hai cuốn sách và đĩa CD của Lư đài trưởng, tôi cũng chưa bao giờ gặp cô ấy.
Sau khi có kết quả kiểm tra của em dâu, tôi gọi điện cho Chung sư huynh , anh ấy ở đầu bên kia điện thoại cũng bât khóc, đang nói chuyện điện thoại, tôi cảm thấy trên đỉnh đầu có một cơn lốc xoáy hút vào, tôi nhanh chóng bị trường khí này làm cho bất động rồi, tôi chợt nhận ra rằng chính là Quán Thế Âm Bồ Tát đang ban quán đảnh cho tôi.
Ngày hôm sau, tôi phải về Thâm Quyến rồi, khi đến nhà em trai lớn, tôi liên tục dặn em dâu làm theo lời chỉ dẫn của đài trưởng: niệm 49 biến Chú Đại Bi , niệm 3 biến Lễ Phật Đại Sám Hối Văn, và cứ 2 ngày niệm 1 tấm Ngôi nhà nhỏ, em dâu tôi cũng đồng ý. Nhưng em trai tôi ở bên cạnh nói: “Niệm cái gì chứ?” Chỉ câu này thôi đã khiến tôi rất tức giận. Bao nhiêu người chúng tôi bận cả tháng trời, em dâu tôi mới có ngày hôm nay. Còn em trai tôi là một đứa ngoan cố, không biết tốt xấu, nhưng tôi là chị, mắng nó rồi, thật ra cũng cảm thấy nó thật đáng thương, bất lực, trong lòng cũng áy náy.
Lần này cứu được em dâu, mặc dù tôi đã mệt mỏi kiệt sức nhưng cũng chứng thực được rằng Quán Thế Âm Bồ Tát và đài trưởng khi cứu người quả thực rất cực khổ, vượt quá sức tưởng tượng của người thường chúng ta. Đài trưởng đang hao phí sử dụng trường khí của bản thân và cả công lực ngàn năm để cứu mọi người, đây là điều mà người thường chúng ta không bao giờ có thể nhìn thấy được. Lư đài trưởng không vì lợi ích của bản thân, không bao giờ nói đến sự vất vả, chỉ cứu người, cứu người, lại cứu thêm một người nữa… Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy thật hổ thẹn.
Hôm nay là ngày 7 tháng 9 năm 2010, đã 47 ngày kể từ lần đầu tiên đài trưởng xem đồ đằng cho em dâu tôi, Lư đài trưởng nói rằng một tháng nữa sẽ giúp cho em dâu tôi xem lại đồ đằng. Hôm nay tôi đang trong phòng khách gọi điện thoại cho Lư đài trưởng, lúc 15:14 Chung sư huynh gửi tin nhắn đến nói rằng gọi điện được rồi, nước mắt tôi tuôn rơi —- cuối cùng cũng xuất hiện rồi. Chung sư huynh nói rằng Lư đài trưởng nói em dâu tôi còn phải niệm thêm 80 tấm ngôi nhà nhỏ thì mới có thể khỏi bệnh hoàn toàn. Chung sư huynh cũng nói với tôi, “Đài trưởng nói em đọc thêm nhiều Chuẩn đề thần chú.
Mấy ngày nay tôi lo lắng về công việc, vậy mà Lư đài trưởng cũng biết (trong nước mắt…) biết đệ tử đang gặp khó khăn trong sự nghiệp, không biết nên tiến hay lùi. Ngồi trước máy tính đánh ra bức thư cảm ơn này, nước mắt tôi tuôn rơi… Ở kiếp này, có thể làm đệ tử của Lư đài trưởng , không biết là phúc phần ở kiếp nào đến. Đệ tử rất biết ơn.
Mấy ngày trước ngày nào tôi cũng niệm cho Lư đài trưởng 3 biến Chú Đại Bi, xin Quán Thế Âm Bồ Tát phù hộ cho đài trưởng được mạnh khoẻ. Mỗi ngày mùng 1, đều chuẩn bị cá để phóng sanh cho Sư phụ, cảm ơn sư phụ đã Đại bi cho cả gia đình đệ tử, đệ tử nhất định tu hành với sư phụ thật tốt, cảm ơn Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát.
Con xin đảnh lễ với Lư đài trưởng, làm sao người lại có thể khiến cho con không thể không cảm động chứ? Nước mắt đệ tử rơi ướt bàn phím, đệ tử cảm ơn những lời dạy bảo của sư phụ, công vệc của đệ tử có khó khăn, đệ tử muốn gì sư phụ đều rất rõ, sư phụ ơi… Nguyện cho con đời đời kiếp kiếp được làm đệ tử của người, được theo bước Sư phụ hoằng dương Phật pháp.
Vì muốn cảm ơn Lư đài trưởng đệ tự tổng cộng đã dạy được 17 người biết niệm Ngôi nhà nhỏ, hơn 20 người biết đến Pháp môn tâm linh, cảm ơn Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, cảm ơn đài trưởng Lư Quân Hoành, cảm ơn tất cả những vị Bồ Tát giúp đỡ và cổ vũ cho con, cảm ơn, vô cùng cảm ơn!!!
Nguyện rằng Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát phù hộ cho Lư đài trưởng mãi mãi ở lại thế gian này để quảng độ chúng sanh!
Nguyện rằng các vị đại đức ban thư ký đài Đông phương tất cả đều cát tường như ý!!
Nguyện rằng tất cả chúng sanh đều nhận được phước báo sâu dày, nghe được Phật pháp, kiếp này thức tỉnh!!!
Thâm Quyến- Đông phương trùng tử Buổi chiều lúc 17:01 ngày 7 tháng 9 năm 2010
6. Tu Pháp Môn Tâm Linh 2 tháng đã tiêu được u nang
Ban thư ký đài Đông phương kính mến:
Tôi là một người mới học Phật được 2 tháng đến từ Quảng Châu, từ lúc học Phật đến nay, Phật pháp khiến cho sinh mệnh và cuộc sống của tôi đem lại những thay đổi không hề nhỏ. Mới tuần trước đã xảy ra một sự việc linh nghiệm, nên tôi viết email đến để đặc biệt phản hồi cho mọi người một tin vui. Sau đây là một bài blog tôi tự viết, bài viết không hay nhưng nó thực sự đã củng cố lòng tin của tôi, nếu có thể, tôi hy vọng có thể chia sẻ bài viết này với nhiều đồng tu hơn nữa, khiến cho những đồng tu đặc biệt là những người mới học có thể hiểu rõ hơn về sự thù thắng của Pháp môn Quán Thế Âm Bồ Tát, để có thể thêm niềm tin vững chắc, kiên trì tu hành.
Tin tức đặc biệt vui mừng – Bồ tát đã giúp tôi tiêu trừ u nang…
Dưới sự gia trì của Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát , chỉ mới tu tập pháp môn tâm linh được hơn 2 tháng, Bồ Tát đã giúp tôi giảm kích thước u nang xuống chỉ còn 1.5CM*1.3CM. Tin tức đặc biệt vui mừng – Bồ Tát giúp tôi tiêu trừ u nang … Tin tức đặc biệt vui mừng – Bồ Tát giúp tôi thoát khỏi u nang … Tin tức đặc biệt vui mừng – Bồ Tát giúp tôi thoát khỏi u nang…
Sáng nay khi công ty tổ chức khám sức khoẻ thì phát hiện u nang buồng trứng của tôi nhỏ hơn rất nhiều, lần gần đây nhất tôi đi siêu âm B (cuối năm 2010) kích thước là 2.0CM*2.1CM*2.2CM. Bây giờ nó là 1.5*1.3CM, bác sĩ khi khám cũng không tìm thấy, chỉ khi tôi nhắc nhở cô ấy đặc biệt chú ý xem kỹ, phải mất một lúc bác sĩ mới tìm thấy nó. Trong 2 tháng qua, tôi đều niệm Kinh, phóng sanh và phát nguyện xin Bồ Tát giúp tôi tiêu trừ u nang, cuối cùng cũng có tác dụng rồi, tôi rất vui mừng. Tôi chia sẻ với tất cả các bạn trên blog. Đồng thời, tôi liên tục dùng nước Đại bi để xoa vết chàm ở chân và tình trạng đã dần dần được cải thiện. Tôi nhất định sẽ tiếp tục cố gắng.
Gần đây tôi phát hiện trong nhà ngọn đèn dầu mỗi ngày đều kết thành hình hoa sen và chưa ngày nào rụng xuống, Bồ Tát mỗi ngày đều đến nhà thăm tôi, gia trì cho tôi và giúp tôi chữa khỏi bệnh, tôi cảm động quá. Lúc đầu tôi luôn nghĩ thật khó tin, làm sao có thể kết hình hoa sen mỗi ngày được, vì tôi cảm thấy nghiệt chướng của mình quá nặng, chẳng lẽ Bồ Tát còn chiếu cố đến tôi như vậy sao? Sau này tôi hỏi ban thư ký thì họ rất chắc chắn nói: Đèn dầu kết hoa sen nhất định là có Bồ Tát đến, điều này không cần nghi ngờ gì cả. Tôi thực sự lĩnh hội được lòng từ bi vĩ đại của Bồ Tát, Bồ Tát giống như mẹ của chúng ta, trước nay Người chưa bao giờ ghét bỏ tôi, cho dù trước đây chúng ta đã làm nhiều điều sai trái, nghiệt chướng nặng nề, Bồ Tát vẫn vô cùng khoan dung và bao dung khiến tôi rất cảm động. Lời khuyên dành cho những bằng hữu có vấn đề về thể chất, các bạn phải nhất định kiên trì niệm kinh, phóng sinh, phát nguyện, kiên trì và tin tưởng vững chắc vào sức mạnh và lòng từ bi của Bồ Tát. Chỉ cần thành tâm thành ý tin tưởng Bồ Tát, chắc chắn sẽ hữu cầu tất ứng, gặp chuyện xấu cũng hoá cát tường.
Cảm ơn Đại từ đại bi Quán Thế Âm Bồ Tát! Cảm ơn Đại từ đại bi Lư Đài Trưởng!